Những chiếc bốt điện thoại công cộng nhỏ nhắn, chỉ gồm một trụ che mưa nắng, bàn số, ống nghe và khe nhét thẻ thanh toán (phone card). Có một thời, chúng từng là biểu tượng cho sự phát triển của ngành công nghiệp viễn thông… nhưng giờ đây, ký ức ấy hình như đã lùi rất xa.
Bây giờ, khắp TP Hà Nội chỉ còn sót lại 5 chiếc bốt điện thoại cuối cùng nằm trong khuôn viên làng sinh viên Hacinco. Chúng được sơn ngoài bằng màu xanh da trời, bên trên có ghi dòng chữ “điện thoại thẻ Việt Nam”. Nếu không bị dán chằng chịt các loại tờ rơi quảng cáo, những chiếc bốt ấy trông vẫn thật đáng yêu, dễ mến… Và khi nhìn thấy nó, nhiều người lại thầm nghĩ về một thời nào đó xa xôi, đã từng yêu điện thoại thẻ như yêu những chiếc smartphone đắt tiền bây giờ.
Và điều đáng buồn nhất là cách đây vài năm, tất cả đã ngừng hoạt động. Sinh viên làng Hacinco, chẳng ai để tâm đến chúng vì từ khi họ nhập học, 5 chiếc bốt điện thoại này đã trở thành vật dụng cổ lỗ.